Nhiều nhà giáo từ các trường mầm non, phổ thông, theo tiếng gọi của
tổ chức đã tình nguyện về phòng GDĐT/sở GDĐT làm công tác chuyên môn, nghiệp
vụ. Mỗi khi đến tháng mười một, lại bồi hồi nhớ lại không khí ấm áp của ngày hiến
chương Nhà giáo năm
nào với một chút xao động. Cảm nhận được tình cảm đó, anh Dương Bình Luyện,
Trưởng phòng GDTrH, Sở GDĐT Phú Yên có bài thơ như thay lời muốn nói. Xin giới
thiệu với quý vị bài thơ như một lời
chia sẻ với những ai đã và đang công tác
tại phòng GDĐT/sở GDĐT.
TÂM SỰ NGÀY HAI
MƯƠI
Dương Bình Luyện
Tôi không phải nhà giáo
Chỉ là chuyên
viên thôi
Xưa dạy học, cố
gắng
Xếp thương, nên
tin lời.
Thế là thành công
chức
Tám giờ làm mỗi
ngày
Dạy học sinh, ít
lắm
Toàn tập huấn cô
thầy.
Mỗi khi về trường
học
Được gọi cô, gọi
thầy
Vui lắm, sung
sướng lắm
Nghề ta yêu bấy
nay.
Thắm thoát mấy
mươi năm
Trò cũ thường ghé
thăm
Thầy trò không
khoảng cách
Tóc ai cũng hoa
râm.
Mỗi năm tháng
mười một
Nhìn quà mừng hoa
hồng
Của cô giáo cùng
xóm
Đôi khi chút chạnh lòng.
20 tháng 11
Ta đi làm bình
thường
Như 300 ngày khác
Đi làm là có
lương.
Đôi khi thấy vô
tình
Ngày hiến chương
Nhà giáo
Đâu phải ngày của
mình
Có gì mà bối rối?
Hạ tuần mưa lung
linh
Tháng sau là
Giáng sinh
Tôi, bạn người
hổng dạy
Tự làm tiệc cho
mình.
Lấy ngày ba mươi
mốt
Ngày cuối cùng
của năm
Cùng nhau ta tổng
kết
Những yêu thương,
thâm trầm.
Bạn, tôi là nhà
giáo
Cũng có khi là
không
Miễn sao sống
xứng đáng
Không hổ thẹn
trong lòng.
Đã trót yêu nghề
giáo
Giờ không là cô,
thầy
Thì ta yêu cô
giáo
Người ta gặp sáng
nay...
|
|